Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

HÚT BỂ-FỐT: ĐỜI ANH DoG

ĐỪNG HỎI TOA-LÉT ĐÃ MẦN ZÌ CHO CỤ, HÃI TỰ HỎI CỤ ĐÃ Ị ZÌ VẦU TOA-LÉT

Để liên-tục sê-ri chiện đời, tôi bốt tiếp chiện thơ mái của cụ Mấn vưỡn, hehe

Cạo Vàng nhẽ tạo được thi-hấng chỉ kém cụ BOM, khà khà



Nghề An ở rốn xứ Lừa,
Vốn đà nức tiếng từ xưa đến chừ.
Thanh niên trai tráng từ xưa,
Toàn trang lẫm liệt, đéo đùa được đâu.

Tính ra, Nghề rất là ngầu,
Có được mấy vị đứng đầu nước ta.
Theo Sử truyền lối dưa - cà,
Ngày xưa có bác tên là Mai Đen.

Thế rùi, năm tháng lãng quên,
Gần đây thì bác “nhiều tên” xưng hùng.
Dân Nghề từ bấy lẫy lừng,
Đi đâu cũng nổ: “Anh hùng quê choa”.

Đất Nghề mê món thi ca,
Gái - trai, lớn - nhỏ, trẻ - già đều mê.
“Du Nguyễn thật hết chỗ chê!
Nghìn câu sáu - tám, đê mê lòng người.”

Dog Vàng từ nhỏ khác đời,
Ba tuổi, anh đã biết ngồi thẩm du.
Tay trái trầm ngâm mân cu,
Tay mặt khéo léo, cứt tru, ảnh vần.

Thi tài nức tiếng xa gần,
Quần đùi hoa mặc, bất thần phọt thơ.
Từ nhỏ đã biết nằm mơ,
Xuất tình với bé ngây thơ váy đầm.

Năm tuổi đã lộ ấu dâm,
Thấy gái là đã muốn đâm vào rồi.
Tất nhiên, chỉ muốn thế thôi,
Chim như ớt hiểm, nước nôi được giề.

Mười tám tuổi, giã biệt quê,
Lên Thụ đô học, hẹn về dựng xây.
“Tình đầu, em cứ ở đây,
Học xong cậu sẽ về ngay, cưới nàng.”

Tất nhiên gái tin DoG Vàng,
Thế là vác cái ngàn vàng ra dâng.
DoG Vàng xúc động lâng lâng,
Mở ra, rùi đóng, DoG không mần gì?

“Tình đầu” thấy vậy, hồ nghi,
“DoG ơi, em đã làm gì không nên?”
Cười buồn, DoG vỗ về em,
“Cậu như gà trống, đã bem xong rùi.”

“Tình đầu” rất chi bùi ngùi,
“Hóa ra được nhõn mõm thôi, báu gì”.
Thế là từ lúc DoG đi,
Tháng sau nàng đã vu quy, theo chồng.

Nghe tin, DoG uất nghẹn lòng,
“Đã thế, ở lại, cậu không về Nghề.
Về nhà còn cái đéo giề,
Học xong ở lại, kiếm nghề mần ăn”.

Sanh viên, suốt tháng đói nhăn,
DoG đi tán gái băn khoăn nhiều điều.
Được cái, dân Nghề vốn liều,
Ghi-ta quạt chả, điều điều khắp nơi.

Thêm tài thơ sến rụng rơi,
Học xong, DoG cũng có nơi vui vầy.
Tất nhiên, cái số cứt dây,
Đòi hỏi gì nữa, gái nầy cùng quê.

Dân Nghề triền thống theo Bê,
Đội ơn Cu nặng nên thề trung kiên.
Học xong, DoG nhậm chức liền,
Ê-cô-bác, DoG: nhân viên tưới trồng.

Cả ngày ra đứng vào trông,
Trông cây, trông cỏ, rùi trông chuồng bò.
Được kiêm thêm chức coi kho,
DoG vui lắm lắm,”Đời no bụng rùi”.

Buổi sáng ngậm cứt phun cây,
Ban chiều nhổ cỏ, đêm cầy hố phân.
DoG chăm, làm chẳng phân vân.
“Về quê để ngắm đít trâu, đéo thèm?”

Chăm chỉ, DoG chẳng lèm bèm,
Chịu khó ngậm cứt, có thêm tý mầu.
Thi tài yên nghỉ đã lâu,
Nay đời nho nhã, lại sâu ra ngoài.

Mở cái lốc, để khoe tài.
Thi ca ghê lắm, mấy ai không thèm.
Một ngày, nhận được Pi-em,
“Làm CAM, DoG nhé, thổi kèn cho Bê.”

Từ nay, thỏa chí, đúng nghề,
Ngậm cứt nhúc nhắc, còn thì on-lai.
DoG ngồi hóng mạng, hóng đài.
Thấy đâu có bật, nhảy vào, chiến luôn.

Rằng, dân là lũ “lầu chôn”
Đã tham, lại dốt, biết lồn gì đâu.
Rằng, bọn chí thức đầu trâu,
Adua, khoe mẽ, cái đầu đầy phân.

Rằng, Cụ là bậc thánh thần,
Bê là cao cả, muôn phần vinh quang.
“Cậu đây trân quý như Vàng,
Chưởi vì tâm huyết, có màng chi đâu?”

Quán Bựa, DoG chơi đã lâu,
Cũng thơ, cũng nhạc, cũng ngầu như ai.
Nói chung cả Quán khen tài’
DoG khoái chí lắm, vẫy tai tít mù.

Thế rùi câu chiện đẩy đưa,
Đến chiện Bê – Cụ, DoG hùa mới Cam.
Cặp đôi cứ thế là bam,
Lúc bàn nghị định, lúc bàn thông tư.

Hỏa mù tung tít mịt mù,
Đánh võng các kiểu, rối như lông buồi.
Khi mà thấy sự chẳng xuôi,
Cùng lặn, hoặc chiển sang bài chưởi rông.

“Địt mẹ thằng Diện hán nôm,
Tiên nhân Bọ lập, mặt lồn Đông A.
Tổ sư bọn chống Bê ta,
Bọn Bựa ngu ngẫn, Bê là đỉnh cao.”

Rùi DoG cứ thế thao thao,
Rằng “Lũ chống Đỏng tào lao, trình gì?”
DoG sủa, ai cũng phải nghi,
Vì toàn chưởi đổng, lấy gì làm tin?

DoG thì cứ thế hiên thiên,
Chiện gì cũng tỏ, cũng duyên, cũng tài.
Rằng: “Trên cái cõi ảo nài.
Cậu là số một, số hai, chớ đùa”.

Ngày tháng vun vút thoi đưa,
DoG thổi kèn nhẽ cũng vừa chục niên.
Cuộc đời sống cảnh thần tiên,
Cứt – kèn giúp DoG dựng nên cơ đồ.

Giờ kiêm thêm chức đổ bô,
Tính ra, chức vụ không vừa đâu nha.
Thi thoảng tấm bánh, đồng quà,
DoG về Nghề xứ, gọi là thăm quê.

Cỗ bàn đón tiếp xum xuê,
DoG tự hào lắm, xứ Nghề nhất anh!
Nức danh Cậu DoG ghẻ hoành,
Nhờ ơn Bê đã để dành cứt cho,

Cuộc đời cậu DoG ấm no,
Cả ngày quàng quạc, chả lo mẹ gì.
Chẳng hoài một kiếp nam nhi,
Tề gia, trị quốc, ai bì nổi đây?

Thơ máy biên đã khá dài,
Tôi phải cút đã, bái bai, xi dìu...

Một dòng dành cho quẳng-cấu: Toa-lét đã mở thêm chi-nhánh TẠI ĐAI

7 bãi:

  1. vắng như phò hưu trí thế này

    Trả lờiXóa
  2. Dạo nài các cụ nhởi mẹ hết trên phân roài nên vắng...

    Trả lờiXóa
  3. Haiz, thật buồn và cai đáng.

    Trả lờiXóa
  4. [fa]Nhá hàng, khà khà

    @Sờ-tây-tớt trên Fây

    Dư nhời hứa, tôi sẽ bốt Nhời cuôn mụ hàng ốc #2. Dưng chợt nhớ ra cần fẩy găm bài cho toa-lét (đận nài chửa hút xong bể fốt, hehe) nên tôi chỉ bốt các khổ 1, 5, 9, 13, 17 cho ló fông sủi, cuồn đầu niên 2014 mí bốt hết, khà khà

    Cụ Lốp nhớ mần ảnh minh họa nha

    Cuôn mụ hàng ốc tâm trạng fết, tôi mí ta rùi gõ thiếu lung con bà nó tung, hehe. Tôi jữ nguyên trạng cho ló tôn chọng tác quyền, khà khà

    Tôi vầu đai nhởi mí Hoàng iêu
    Vì tôi mến-mộ, đéo lói điêu
    Jờ kuán đéo do nàng quyết-quản
    Mà do một đám đệ liều-tiều

    ...

    Trừ-fi nàng đích-thân tự đến
    Lả-lơi buông nhẹ một nhời-mời
    Anh ơi lại vầu sinh-hoạt nhé
    Em mong anh lắm, Ốc chói-ngời

    ...

    Bựa mặt lồn trâu chiệu-khó cài
    Kiếm xèng thoát Lừa trong tương-lai
    Lười-biếng thì có-mờ cắn cứt
    Chầu chầu, ta thong-thả đi đai

    ...

    Bị sỉ-nhục trong kuán gần-đai
    Tổ-sư tôi thái dzất a-cai
    Ngưng mẹ mọi hoạt-động nét niếc
    Để biên cho chất, tiểu-thuyết nài

    ...

    Thôi tôi gác fiếm chầu cả-lò
    Để vầu mí vện mần bài-thơ
    Chân-chọng hẹn đầu niên mười-bốn
    Thế nhé, địt-kon-mẹ các cô[/fa]

    Nguồn @Ốc

    Tôi vào đơi dể nhởi với Hoàng yêu vì tôi mến mộ nàng. Nhưn vì quán giờ đéo phải do nàng quyết quản nữa mà do một đám lìu tìu chễm chệ, vì lí do đó tôi biên cồng cuỗi cùng với Hoàng yêu để nói găng chỉ có nàng mới tạo sự khác biệt. Và ta xin từ giã quán từ bây giờ vì ta không chấp nhận sự lai tạp giữa sờ pe sồ và lìu tìu.
    Xin thề trước mọi linh hồn ta sẽ khôn bao giờ mở trang Anhoangtrungtuong sau cồng nài, trừ phi nàng đích thân tự đến và có nhời mời ta vào sinh hoạt. Ta ít khi chơi Phở quát cháo chửi lắm, chỉ riêng nàng vì ta thích sự hài hước phóng túng của nàng nên ta nghĩ đôi khi khóa mõm nhao không phải là điều nhớn nhao, nhưng chỉ với nàng riêng nàng. Còn khi nàng đã lai tạp lìu tìu thì điều đó ta coi như sự sỉ nhục và ngoài nàng đéo đứa nào có thể sỉ nhục ta lần thứ 2. Hãi khóa ta vĩnh viễn nếu có thể. Và dù khóa hay không ta cũng vĩnh biệt!
    Hôn nàng nồn nàn lần cuối.
    Bọn bựa mlt chịu khó mà cày tiền thoát Lừa, ta đi thong thả đơi.
    Àm sịt tình hia in dờ bò rinh rum ...

    ***

    Tôi tạm thời khóa mái một thì gian để có ké hoạch biên bựa tiểu thuyết. Chắc cũng cỡ một đôi tháng. Tôi thai nghén đề tai Tiểu thuyết bựa hơn năm òi, nhưng chưa có thì gian mần việc viểng. Nay vì sự cố bị sỉ nhục trong quán nên tôi tạm ngưng các hoạt động nét niếc để biên cho nó chất. Các tập tiểu thuyết dai kì sẽ bứt đâu ga mắt vao tâm đầu năm sau, trên phây.
    Tôi hứa!
    Và tôi xiên phép sử dụng tên các ních của các bạn vào tiểu thuyết, có chính có tà và các nhưn vựt có thể khốn nạn hơn so với ních mà tôi lấy tên, các ních nào không được khốn nạn đừng buồn và giận dỗi bởi số lượng nhân vật khốn nạn có hạn không thể chia sẻ hết cho các bạn được.
    Chân chọng! Hẹn đâu năm 2014 đkm nhà cô.

    Trả lờiXóa
  5. tiên nhân con ốc hẹn cái lồn
    mần thơ dư cặc ngứa lông ông
    bày đặt đà đưa cùng năm tháng
    văn mày mà có cũng như không

    Trả lờiXóa