Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

HÚT BỂ-FỐT: TÂM-TÌNH BỰA

ĐỪNG HỎI TOA-LÉT ĐÃ MẦN ZÌ CHO CỤ, HÃI TỰ HỎI CỤ ĐÃ Ị ZÌ VẦU TOA-LÉT

Hum-nai tôi jới thiệu cho cả-lò 2 chiện-ngắn của 2 cụ bựa đã bốt lên Fây, hehe

Bỏn lái cảm-hấng từ chiện của một bựa khác dưng tôi lại khoái dững chiện nài hơn, khà khà

Có chỉnh-sửa bổ-sung tí-teo-teo về chính-tả, bố-cục để đọc cho dễ. Tựa do tôi đặt



CHIỆN THỨ-NHẤT: THỨ-BẢI BUỒN

Biên bởi cụ Thìn

Thứ bải buồn, bốc mái:

- Em à, gảnh không đi cắn chóa mới anh?

- Giờ á? Được, anh đón em nha?

(“Đi được thì đi, đón đón cái máu lồn”)

- Anh xin lỗi, anh đi taxi, đến quán rồi.

- Vậy chỗ nào? Vâng. Anh đợi chút em ra liền.

Nàng tới. Loay hoay đỗ xe. Chiếc áo màu hoa cà tím vai lệch cổ cánh sen làm nổi bật hình ảnh thiếu nữ dịu dàng, nửa kín nửa hở. “Con thợ may khéo quá” - Tôi nghĩ. Chả nhiền thái vết thời gian dài đến rốn chỗ nầu. Nàng nói gì đó với thằng bảo vệ body size Yamato, rồi mỉm cười e lệ.

(“Địt mẹ con mặt lồn, đéo ai cũng à ơi được”)

Nàng trông thấy tôi, tay vẫy vẫy.

- Vầu đai vầu đai, đi đường nài em nhế - Tôi lớn giọng gọi.

- Vâng, em trông thấy rồi - Nàng đáp.

- Chờ em lâu chưa? Chết, giờ mới để ý. Bắt anh chờ cả tiếng. Hihi. Xin lỗi anh đường kẹt quá, mới lại em còn phải thu xếp chút việc nhà. Thôi, cho em xin lỗi nha. Chúng mình chó xong em đền. Hihi. Mà sao anh không kêu gì ăn trước đi?

(“Ăn ăn cái địt con mẹ mài, mài tỉa lông lồn hay sâu mà bắt bố mài đợi mọt cả đýt”)

Tôi mỉm cười đáp:

- Anh cũng mới tới thôi, ngắm thiên hạ hỉ hả cũng thú em ạ. Ví lại không có em anh ăn một mình thà nhịn còn hơn.

- Hihi. Anh kêu món chưa. Ở đây có gì nhỉ? Em ơi, lại chị bảo. Đây có gì em?

Con tiểu nhị tư chạy lại vấn cho nàng nầu hấp nầu nướng nầu sáo măng.

- Anh ăn gì? - Nàng quay sang tôi.

(“Chó có ngần ấy món, gì gì cái mả bố con thần quynh”)

- Gì cũng được em ạ - Tôi đáp.

- Rồi. Em ơi hấp kỹ cho chị, rồi nướng em đừng để cháy quá nhé, nhiều giềng vào, măng em mới không, không mới chị giả lại đấy. À có chân chó không cho chị hai cái, trần kỹ vào anh nhà chị không thích ăn chín blo bla. Ở đây có diệu gì em? Ừ loại đấy đi, 2 ly nữa nhé, nhanh nhanh cho chị…

Nàng líula líulo. Tôi lặng yên ngồi ngắm cái miệng xinh xắn, hiện hữu hàng răng trắng muốt của em kể chuyện, quá duyên! Đôi kính cận càng làm rạng rỡ gương mặt khả ái, đôi mắt hình viên đạn, sáng trong, hình như nó giúp em che lấp hết những quá khứ mềnh màng xa xăm…

- Được chưa anh? - Nàng quay sang tôi mình cười hỏi.

(“Đỵt mả bổ con thần quynh, làm đéo gì có chân chó chần”)

- Được rồi em ạ - Tôi đáp - Chó quan trọng gì đâu. Ngồi với em chả cứ chó, vác cày anh cũng thích.

- Hihi. Anh lúc nào cũng thế.

Tôi chợt động lòng khi ngắm người phụ nữ không thuộc về tôi đang ân cần, chu đáo lau từng cái thìa, chọn từng đôi đũa, xếp từng cái bát cho tôi.

(“Mẹ mả bố con mặt lồn, mày chống mắt nhìn đây nài, ông nội mài không có mày thì cũng ối con hầu ông nhá”)

Tâm tư tôi chợt hiện lên hình ảnh người vợ khiến tôi thứ bảy không muốn về nhà…

***

CHIỆN THỨ-NHÌ: CHỦ-NHẬT BÂNG-KHUÂNG

Biên bởi cụ Lăm

Chiều chủ nhật, tôi lại uống cafe đá không đường trong quán Thiên thần, ngồi lặng lẽ ngắm Đào hoa kể chuyện!

Em mặc chiếc đầm liền cổ thuyền làm nổi bật hình ảnh một thiếu nữ dịu dàng, nữa kín nữa hở. Những ngón tay nhịp nhịp nhè nhẹ trên bàn, vòng một căng tròn sữa thấp thoảng rung theo.

Em say sưa, mênh mang hết kể về bất động sản, về chứng khoán rồi hình nhân thế mạng 30 -70 ...

Tôi lặng yên ngồi ngắm cái miệng xinh xắn, hiện hữu hàng răng trắng muốt của em kể chuyện, quá duyên! Đôi kính cận càng làm rạng rỡ gương mặt khả ái, đôi mắt hình viên đạn, sáng trong, hình như nó giúp em che lấp hết những quá khứ mềnh màng xa xăm.

Em kể về thế giới nhà, đất, chung cư, dài theo thời gian trải qua đời em dập dìu như sóng đại dương đang mùa báo bão. Những ký sự rất nhỏ bé, nhưng cũng mang đến bao cuộc đời chìm, nỗi, lênh đênh cho các đại gia!

Tôi thấy mình lạc lõng, không thuộc về thế giới và những trải nghiệm của em! Tôi ư, chỉ là thằng quan quèn nhà nước nửa trong nửa ngoài, nửa nạc nửa mỡ, giữa đường gãy gánh, trên răng dưới bình xăng. Trong quãng trầm cô đơn, lạnh lẽo tôi càng ham muốn, ham muốn đến tột cùng để được là tên Phòng dạt làm cho bao nàng ngất ngây, mê muội, là tên doanh nhân thương hiệu vàng đất Việt lướt bồng bềnh trên khán đài nhận giải hay anh bác sĩ kiêm dịch thuật may mắn ngày cày mấy chốp, nhặt tiền như hứng lá mùa thu nào đó...

Tôi chợt động lòng khi ngắm người phụ nữ không thuộc về tôi đang say sưa kể chuyện

Tâm tư tôi chợt hiện lên hình ảnh người vợ khiến tôi chủ nhật muốn ra khỏi nhà…

Một dòng dành cho quẳng-cấu: Toa-lét đã mở thêm chi-nhánh TẠI ĐAI

4 bãi:

  1. Hay, đoạn kết mềnh màng rất hehe! Like.



    Trả lờiXóa
  2. Dạo này vắng vẻ quá nhỉ, ị nhát điểm danh :))

    Trả lờiXóa
  3. Đọc chuyện của anh Mới nhớ lại hồi cả lò nhái ảnh

    Trả lờiXóa