ĐỪNG HỎI TOA-LÉT ĐÃ MẦN ZÌ CHO CỤ, HÃI TỰ HỎI CỤ ĐÃ Ị ZÌ VẦU TOA-LÉT
Các cụ chắc ngán BOM lém òi nhể, hehe đủi món nhát, jờ sẽ đá tí chiện đời, rùi lại quai lại mí BOM vì cuồn nhiều cuồn nhiều, khà khà
Bốt mầng Quấc-Khánh
Ông Kụ quê ở Nghệ-An
Tại huyện Nam-Đàn, nhà Kụ bốn con
Lớn lên Kụ vô Sì-Gồng
Theo tầu của Fáp chại vòng năm-châu
Lúc-đầu Kụ ghé châu-Âu
Vòng qua châu-Mỹ, quay-đầu châu-Fi
Đi đâu cũng chép cũng ghi
Không biết thì hỏi, tự-ti làm gì
Luân-Đôn gió rét sương-mù
Kụ ôm cục gạch mà thù thằng-Tây
Trăm nghề Kụ đã qua tay
Thêm chân viết báo tối ngày lăng-xăng
Ba Lê Kụ ở Công-Poăng
Ngày thì quét tuyết, đêm chăm học bài
Luận-cương Lý-Ninh rất dài,
Kụ “cày” cũng hiểu một vài ý chung
Ngộ ra chân-lý mông-lung
Kụ ra bỏ phiếu đứng cùng công-nông
Kụ mần tờ-báo "Khốn-cùng"
Ra được mấy số Kụ bùng sang Nga
Quê Lý-Ninh rét cắt-da
Kụ chịu không thấu vòng qua nước Tàu
Mở lớp Kụ chẳng ham giàu
Chỉ mong đám đệ làu-làu Mác, Lê
Do ta, Tàu vốn cận-kề
Phong-trào du-học tràn về Quảng-Trâu
Theo Kụ cũng có anh giàu
Xuất-thân tư-sản như-là Trường-Chinh
Có anh nhà giáo bình-bình
Là Văn đại-tướng tính-tình trầm-tư
Anh Tô trí-tuệ rất cừ
Nhưng anh bị cái chần-chừ hơi lâu
Học xong chủ-nghĩa bên Tàu
Các anh lần-lượt đáp tàu về ta
Kụ nay tuy vẫn chưa già
Nhưng mà các đệ cùng ca “Kụ Hồ”
Thế-rồi đâu có ai ngờ
Giặc Tưởng bắt Kụ mong-chi ngày về
Nhưng nhờ nghị-lực tràn-trề
Đến năm 41 Kụ về Việt-Nam
Lúc-đầu Kụ ở trong hang
Việt-Minh phá đá làm bàn Kụ ghi
Suốt ngày Kụ chẳng làm gì
Sáng ra bờ suối tối thì vào hang
Người dân thấy Kụ ở sang
Gọi là ông Ké, ví ngang với trời
Trong hang có tảng đá-vôi
Kụ ngồi đập-đẽo cho vơi thời-giờ
Khi vui thì Kụ làm thơ
Khi buồn Kụ lại đánh cờ cho vui
Thơ Kụ phải nói là hay
Hết mưa là nắng, hết ngày là đêm
Có đêm Kụ lại cho thêm
Tí trăng, tí nguyệt, xêm-xêm nỗi lòng
Sáng ra bờ suối thong-dong
Kụ đặt tên suối là dòng Lý-Ninh
“Đánh Fáp phải tiết kiệm mìn
Trường-kỳ kháng-chiến phải nhìn từ xa”
Tháng-Tám, cách-mạng nổ ra
Kụ cùng chính-phủ la-cà về xuôi
Giặc Nhật bỏ-chạy cúp-đuôi
Nhân-dân đói-khổ biết nuôi bằng gì
Vò-đầu-bứt-tóc li-bì
Tình-hình Kụ thấy rất chi tình-hình
Kụ hay uống rượu một-mình
Khi buồn Kụ rủ chú Chinh uống cùng
Uống say rồi nói lung-tung
“Việt-Nam vai phải sánh cùng Châu-Âu”
Tuyên-ngôn Kụ đọc làu-làu
“Con-người ai đẻ cũng hầu như nhau”
Ngập-ngừng câu-trước-câu-sau
“Tôi nói hơi nhỏ đồng-bào rõ không?”
Thế-rồi hàng-vạn công-nông
Râm-ran “Có ạ”, đám-đông trả-lời
Kụ lại chỉ tay lên giời
“Nước ta độc-lập muôn-đời chẳng-thay”
Tưởng cụ Fa gọi hàng nài là hàng chim sẻ roài chứ
Trả lờiXóa[fa]Đéo bít tác-jả xịn thì vưỡn là hàng chôm thoai, hehe[/fa]
Trả lờiXóaThơ viết linh tinh gì đấy, vớ va vớ vẩn vậy.cái gì "Luân-Đôn gió rét sương-mù
Trả lờiXóaKụ ôm cục gạch mà thù thằng-Tây
Trăm nghề Kụ đã qua tay
Thêm chân viết báo tối ngày lăng-xăng", ko hiểu gì luôn. Đã học lịch sử chưa ko biết nữa
[Tran]Ý anh/chị Dung Tái là đọc tập truyện của tác giả Trần Dân Kụ, hay sử kiểu gì?[/tran]
Trả lờiXóa[fa]Đai là thơ mái mờ, chính sử đéo đao, khà khà[/fa]
Trả lờiXóaTham lụn về viên gạch hồng trên Voz! Hài fết hehe.
Trả lờiXóahttp://vozforums.com/showthread.php?t=3327902&page=3
Ờ nhẻ!Dung Tái Nguyễn là cụ nào vại? Các cụ vào ỉa ở đây, cụ ỉa sử, cụ ỉa văn ỉa toán ỉa Mác Lê..thậm chí ỉa cả bom nguyên tử nữa đái!
Trả lờiXóaĐại để Lôn Đồn hay Bazi thì cũng rét cả, ôm cục gạch thì ở đâu chả được hả cụ Dung Tái? Rét thun cả cặc dái còn muốn chọn chỗ! Cứt!
Hồi bé, Kụ ở Nam Đàn.
Mậu Tài là xóm, còn làng Kim Liên.
Ông cha đọc sách thánh hiền.
Bà mẹ dệt vải nối liền sợi tơ.
Hoàng họ ngoại, nội lơ mơ.
Hồ ư? Hay Nguyễn...thằng khờ cũng nghi!
Mà thôi thắc mắc làm chi.
Khiing biết xuống hỏi cố Si (*) Mậu Tài.
Thế rồi năm đó tháng Hai.
Cả nhà quảy gánh đàng dài Thừa Thiên.
( Khi đi chắc nỏ có tiền)
Vừa đi vừa nấu, hay xin dọc đàng?
Ông cha hoạn lộ thênh thang.
Bởi vì nghe nói con hoang cụ Nghè.
( Đó là đồn đại thôi nhe)
Về sau thất sủng theo nghề lý y.
( Ở trong Bình Thuận chứ gì?
Chết chôn Đồng Tháp mả thì rất to..)
Cụ Kụ ở lại cố đô.
Học thêm năm nữa mới vô Sì Gồng.
Đến đây đếm được chục dòng.
Lấy giấy chùi đít, tiếp cồng về sau.
Ỉa mau!
Địt mẹ! Quên giải thích. (*) "Cố Si mậu Tài" là câu cửa miệng của làng quê ông Kụ. Đại để ai hỏi cái đéo gì đéo biết thì trả lời:"Xuống mà hỏi cố Si Mậu Tài". Nghe nói vại, biết đéo đâu!
Trả lờiXóaNgày bé thò lò mũi xanh
Trả lờiXóaHóng hớt nghe chiện cụ Thành đi tai
Lớn thêm tí nữa học văn
Lại hay thêm chiện cụ vầu rừng xanh
Roài mùa xuân ấy canh năm
Cụ mần thơ mái đã dăm bảy dòng
Cụ ngồi nghĩ ngợi mông lung
Thôi thì gọi tạm - ngục trung - thơ tù...
[co="#FF0000"][si="5"]Vửa bít tin cụ BOM thiến tự thành thái giám đcm anh Trạn khắm đúng là tiên đoán dư thần khà khà..
Trả lờiXóaTrích: "Con Sáng hỏi ngu như ông chó ý. Zì chiển mẹ jới thành gái gòi thì làm sao có vện là gái được. Cũng như cô làm sao có vện là jai được."[/si][/co]
[09] Đú đởn ị thử kiểu tinh bông fát hehe. Lão Fa trình còi đéo cấp đc cái đào lao dzư bên quán nhẻ! [/09]
Trả lờiXóaFông chữ thài 9 cà lăm đẹp fết!
Trả lờiXóa"Người dân thấy Kụ ở sang
Trả lờiXóaGọi là ông Ké, ví ngang với trời
Trong hang có tảng đá-vôi
Kụ ngồi đập-đẽo cho vơi thời-giờ
"
thể hiện tinh thần lạc quan yêu đời, của Bác Hồ, tất cả mọi người đều gòi là cụ Hồ cho gần gũi như người trong gia đinh vậy
[Tran]Bam nhiều cồng chi vại má Dung Tái?[/tran]
Trả lờiXóa[tao]Dung nài nhẽ cứt tươi. ỉa như rươi. Hehe, Fa lãnh đạn lại đi dọn vại[/tao]
Trả lờiXóaÚI Zồi, lâu lắm ko vầu quên mẹ cả cách biên Cồng có xì tai nguôn nghẻ... Vầu test thử phát, đặng thi thoảng hóng. hé hé.
Trả lờiXóaChầu cả lò, iêm đi ngái !
Đề nghị anh DUng uống béc bê rin ngai đkm đéo gì té re kinh vãi lưng.
Trả lờiXóa[fa]Dọn rùi, hehe[fa]
Trả lờiXóaĐóng cửa, khà khà[/fa][/fa]
Trả lờiXóa