ĐỪNG HỎI TOA-LÉT ĐÃ MẦN ZÌ CHO CỤ, HÃI TỰ HỎI CỤ ĐÃ Ị ZÌ VẦU TOA-LÉT
Bài biên của cụ Hao, tôi chôm trên Fây, coi-dư hút bể-fốt, hehe
Đọc thái triết fết, buồi-nguồi fết, khà khà
Tựa do tôi đặt
Ngẫm cho kỹ cuộc đời đen bạc
Khúc nhạc buồn chẳng đợi kiếp sau
Thế nên chớ vội bạc nhau
Nợ nần phải trả, chẳng lâu đâu mà
Hôm qua nghe chuyện cụ già
Kể thời trai trẻ quá đà vung tay
Bây giờ gặp chuyện chẳng hay
Đời cha ăn ăn mặn, giờ đây muộn màng
Nói xong cụ vội khẽ khàng
Đưa tay chùi mắt hai hàng lệ rơi
Tự nhiên nhắc chuyện khơi khơi
Để lòng u uẩn, mưa rơi ngoài trời
Gái cụ xinh đẹp tuyệt vời
Hai mươi bảy tuổi đã hai đời chồng
Đời nào cũng phải gánh gồng
Nuôi chồng tủi cực, má hồng xót thương
Nhìn gái mà thấy vấn vương
Giọt buồn vẫn đọng, tai ương vẫn còn
Hai con còn nhỏ, đỏ hòn
Mà chồng gái gú, lại bòn tiền tiêu
Có chồng mà sống liêu xiêu
Lầm than khổ cực, tiêu đời gái xinh
Cụ than thở trách phận mình
Vì đâu nên nổi, hận tình xót xa
Cụ già thờ thẩn thở ra
Nhà ta chỉ có gái là cục cưng
Cưng như trứng, hứng như bông
Nào ngờ bạc phước, lấy chồng như không….
Một hôm có kẻ ngồi đồng
Nghe đâu nổi tiếng đất Rồng vô đây
Cụ đến cốt để giải khuây
Nào ngờ nói trúng, để bây giờ buồn
Cốt đồng nói cụ con buôn
Thượng vàng hạ cám cụ tuôn ào ào
Đông xèng cộng với ngọt ngào
Nên cụ tụ tập anh hào, gái xinh
Cụ ăn nằm với minh tinh
Với em phò cỏ, với sinh viên nghèo
Em nào cụ cũng cho tèo
Vài lần ân ái, bèo nhèo cụ chê
Cứ thế cụ cứ đê mê
Ăn chơi phệ phủ ủ ê một thời
Cô Đồng nói Cụ đã vay
Bây giờ gái cụ phải thay trả dùm
He he, chào các cụ!
Trả lờiXóaKhối cụ giật mềnh hè ?
Nếu có vay - trả thật thì tuốt luốt đàn ông ít nhiều đều bắt con cái gánh tội cho mềnh.
Trả lờiXóaĐịt mẹ, đọc xong cứ thấy lo lo là...
Trả lờiXóaHai ôn!
Trả lờiXóa