Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014

HÀNG CHÔM TRÊN NET: BẢY CHỮ TÁM NGHỀ

ĐỪNG HỎI TOA-LÉT ĐÃ MẦN ZÌ CHO CỤ, HÃI TỰ HỎI CỤ ĐÃ Ị ZÌ VẦU TOA-LÉT

Tôi biên lại theo tham-khảo lốc của gaibiaomlambao và một-số lốc khác, hehe

Ngài-xưa đọc chú-jải Kiều của cụ Anh Đào Duy thì củ chỉ jải-nghĩa “bảy chữ” còn bẩu “tám nghề” rất thô-bỉ nên hông tiện nói ra, jờ mới thái cụ Gúc chú-jải, đéo bít đúng/sai dư lào vì mỗi lốc lói một kiểu, khà khà



Hai cao lộc-fát trong Kiều dư sao
“Này con thuộc lấy làm lòng
Vành ngoài bảy chữ, vành trong tám nghề”

Bảy chữ gồm-có: Khấp, Tiện, Thích, Thiêu, Giá, Tẩu, Tử. Gọi là vành ngoài vì đây là những cách ứng-xử của gái đối với khách-hàng để giữ được cảm-tình của họ, để họ muốn quay-lại lần sau.

Khấp: là giả-bộ khóc-lóc, tỏ-ra thương-yêu, quyến-luyến khách không muốn rời.

Tiện: cắt của mình và của khách một ít tóc, trộn chung lại rồi chia hai; mỗi người buộc vào cánh-tay để tỏ-ý muốn kết-tóc-xe-tơ.

Thích: dùng mực-xạ xăm tên người khách vào bắp-tay hoặc bắp-đùi mình để khách trông-thấy, cho là mình chung-tình

Thiêu: đốt hương giả-bộ thề-nguyền rồi chích vào tay mình và tay khách để tỏ-dạ chung-tình. Có sáu vị-trí để thiêu:
a) Bụng kề bụng gọi là “chính-nguyện đồng-tâm”
b) Đầu chụm đầu gọi la “chính-nguyện kết-tóc”
c) Tay tả mình khít với tay tả khách gọi là “hứa-nguyện liên-tình bên-tả”
d) Tay hữu mình liền với tay hữu khách gọi là “hứa-nguyện liên-tình bên-hữu”
e) Đùi tả mình khít với đùi hữu khách gọi là “hứa-nguyện giao-đùi bên-tả”
f) Đùi hữu mình khít với đùi tả khách gọi là “hứa-nguyện giao-đùi bên-hữu”

Giá: hứa lấy khách làm chồng, giả-đò thề-hẹn, bàn cách lấy nhau.

Tẩu: rủ khách cùng đi trốn. Khi khách chơi đã hết tiền nhưng còn quyến-luyến mình không nỡ rời, phải giả-cách rủ khách cùng đi trốn; đó là một cách “tống-cổ” khách êm-thấm.

Tử: đòi chết để tỏ ra chung-tình với khách.

Còn sau đây là tám nghề, tức là tám tư-thế, động-tác gái làm cho khách sướng, sau này dễ quay-lại. Gọi là vành trong vì đây là những chuyện giường-chiếu, riêng-tư của hai người.

Đối với người có cặc nhỏ, ngắn thì dùng phép Kích cổ thôi hoa (đánh trống giục hoa).
Câu này có điển-tích từ thời Võ Tắc Thiên, khi mùa-xuân đến hoa trong vườn thượng-uyển không nở, bà cho quân-lính đánh trống dồn-dập ép hoa phải nở. Gái ngồi trên mình khách, ép chặt vào để của khách không tuột ra ngoài khiến khách không xấu-hổ mà thêm phần tự-tin. Cứ vậy mà đánh dồn-dập, khách sẽ nhanh ra và thỏa-mãn.
Nhời-bình: Thổ-quan nhẽ thuộc dạng nài, khà khà

Đối với người có cặc to, dài thì dùng phép Kim liên song tỏa (sen vàng khóa xiết).
Phục-vụ những khách như vậy thường rất mất sức. Gái áp-dụng chiêu kẹp chặt hai chân khiến khách cảm-thấy chật-chội. Cơ đùi thường khỏe hơn cơ vòng nên siết như vậy làm cho khách mau ra nhưng vẫn sướng.
Nhời-bình: Từ Hải nhẽ thuộc dạng nài, khà khà

Đối với người tính nhanh thì dùng phép Đại triển kỳ cô (mở cờ đánh trống).
Những khách như vầy thì gái cứ thoải-mái mà tiếp, dồn sức mà vui-vầy. May-mắn lắm mới gặp được khách kiểu này.
Nhời-bình: Mã Giám-Sinh nhẽ thuộc dạng nài, khà khà

Đối với người tính khoan thì dùng phép Màn đã khinh xao (chậm đánh khẽ rung).
Mỗi khi khách nhét cặc vào, gái nên dừng chậm một chút rồi bóp chặt và mở ra, cứ như vậy, khách sẽ nhanh dần và tới đỉnh. Làm cách này cả khách và gái đều sướng.
Nhời-bình: Sở Khanh nhẽ thuộc dạng nài, khà khà

Đối với người xuất tinh sớm thì dùng phép Khẩn soan tam trật (khóa chặt ba chân).
Các em trai nhỏ thường hay nóng-vội, không kiểm-soát được mình. Mỗi khi ấn vào là dễ tới luôn. Khách không sướng mà lại thêm phần bực mình. Vì-vậy nên chỉ sau vài-ba nhịp là gái cho khách đổi tư-thế để có-thể nghỉ giữa hiệp. Nên giữ khách cho chặt, để khách nằm im mà thưởng-thức cảm-giác ở bên-trong của mình, thỉnh-thoảng lại co-bóp vài nhịp. Như vậy, khách có đủ thời-gian cảm-nhận lạc-thú của chuyện giường-chiếu.
Nhời-bình: Kim Trọng nhẽ thuộc dạng nài, khà khà

Đối với người không dai-sức thì dùng phép Tả chi hữu trì (tay mặt ôm, tay trái giữ).
Gái phải từ-tốn để kéo-dài cuộc truy-hoan. Cứ chầm-chậm mà tiến, khách gần đến thì phải dừng. Việc đó sẽ làm cho khách tự-tin hẳn lên, tinh thần cũng phấn-chấn.
Nhời-bình: Thúc Kỳ Tâm nhẽ thuộc dạng nài, khà khà

Đối với người dai-sức thì dùng phép Tả tâm truy hồn (khóa lấy tâm, theo dõi thần hồn).
Gái phải nắm được cảm-xúc của khách. Khi cảm-xúc của khách tăng lên, gái phải tranh-thủ vận-dụng cả thân lẫn tính, thân thì tăng-cường co-bóp với nhịp càng lúc càng nhanh, tính thì mặt phải đờ-đẫn đầy-vẻ dâm-đãng, hơi-thở phải hổn-hển và tiếng rên phải lên tông khiến khách không trì-hoãn được nữa mà xuất-tinh.
Nhời-bình: Bạc Hạnh nhẽ thuộc dạng nài, khà khà

Đối với người mê sắc thì dùng phép Nhiếp thần siểm tỏa (thu hết tinh thần).
Với khách này, đoạn khởi-đầu gái làm vừa-phải, đến khi hành-sự thì nhanh-chóng tấn-công tới-tấp, thân lắc, miệng rên, gào càng to càng tốt. Khách sẽ thích-thú mà nhanh tới.
Nhời-bình: Hồ Tôn Hiến nhẽ thuộc dạng nài, khà khà


0 bãi:

Đăng nhận xét